Sunday, 18 May 2014 11:29:38 GMT+7 | 9135 views

Đồi Montmartre, điểm giao thoa nghệ thuật

Vẫn biết để chiêm ngưỡng toàn cảnh Paris thì không đâu bằng tháp Eiffel hay tòa nhà chọc trời Montparnasse, nhưng để cảm nhận kinh đô ánh sáng ở một không gian mở, giữa thiên nhiên thì tôi chọn đồi Montmartre...

Vẫn biết để chiêm ngưỡng toàn cảnh Paris thì không đâu bằng tháp Eiffel hay tòa nhà chọc trời Montparnasse, nhưng để cảm nhận kinh đô ánh sáng ở một không gian mở,  giữa thiên nhiên thì tôi chọn đồi Montmartre.

Có thể dễ dàng bắt métro số 2 theo trục Đông Tây hoặc số 4 nếu là trục Nam Bắc để đến Montmartre, quận 18. Ngọn đồi nhỏ, cao 130m luôn tràn ngập du khách nhưng lại không xô bồ, náo nhiệt như những khu phố thương mại xung quanh. Thảm cỏ xanh mượt thoai thoải theo triền dốc đan xen giữa hai bậc tam cấp uốn lượn đối xứng, đây đó những đôi tình nhân, một vài gia đình, dăm nhóm du khách, nằm-ngồi rải rác, tất cả đều hướng về một Paris bàng bạc bên dưới, càng lên cao, không gian càng trở nên chật hẹp khi thảm cỏ không còn một chỗ trống, du khách phải ngồi tràn ra các bậc cấp, vẫn một hướng nhìn, nhưng tất cả sự tập trung lại dồn vào đôi tay huyền ảo của người nghệ sĩ đang lướt trên phím tơ chiếc hạc cầm… thời gian như ngừng trôi khi giai điệu du dương của bản “My way” quen thuộc ngân lên. Không biết tự lúc nào, tôi cũng đã chen chân tự kiếm một chỗ ngồi cho mình, cứ thế, đám đông bất động chỉ giãn ra và tiếp tục di chuyển khi người nghệ sĩ bắt đầu thu dọn nhạc cụ dưới nắng chiều.

Vòm cung thánh đường nhà thờ Sacré Coeur hiện ra lộng lẫy trước mắt tôi ở những bậc cấp cuối cùng, nổi bật trên nền trời xanh thẳm bởi màu đá trắng vùng Château-Landon, dù không hoàn toàn mang nét đặc trưng của kiến trúc Pháp, nhưng niềm tự hào dân tộc vẫn thể hiện rõ qua hai bức tượng đồng uy nghi của Vua Louis IX (bên trái) và Nữ thánh Jeanne d'Arc (bên phải). Bắt đầu khởi công từ năm 1875, dù không được chứng kiến ngày khánh thành vào năm 1919, nhưng đồ án của kiến trúc sư Paul Abadie (1812 – 1884) đã để lại một kiệt tác cho nhân loại, nhà thờ Sacré Coeur trở thành một trong những điểm đến không thể bỏ qua cho bất cứ ai một lần đặt chân đến Paris.

Men theo đường Cardinal Guibert, tôi đến quảng trường Tertre, nơi được xem như thánh địa của hội họa đương đại Pháp, chiếc nôi của các danh họa Van Gogh, Pablo Picasso, Henri Matisse … Gọi là quảng trường nhưng thật ra chỉ là một khoảng sân nhỏ vuông vức ước chừng 1.000m2, nơi hàng trăm họa sĩ đang miệt mài bên giá vẽ. Cũng ở đây, tôi đã có dịp làm quen với các anh San, anh Phương… những họa sĩ gốc Việt tài hoa, qua Pháp du học từ những năm 60, ra trường với tấm bằng kỹ sư nhưng tâm hồn nghệ sĩ của họ lại chọn đồi Montmartre làm nơi dừng chân. Vừa trò chuyện với tôi, vừa làm việc, chỉ vài nét phác thảo đơn giản, chân dung cô gái người Mỹ dần hiện lên, sống động đến từng lọn tóc qua bàn tay phù thủy của anh San.

Có lẽ chính sự hòa quyện giữa các loại hình nghệ thuật mới là điểm hấp dẫn thật sự của Montmartre, còn gì bằng thưởng lãm kiến trúc Byzance trong tiếng Hạc cầm giữa đồi lộng gió, hay vừa nôn nao chờ đợi từng nét ký họa vừa lặng nghe ca khúc “La Bohème” bất hủ của Charles Aznavour:

Je vous parle d’un temps / Tôi kể bạn nghe một thời
Que les moins de vingt ans / Những người dưới đôi mươi
Ne peuvent pas connaître / Không thể biết được
Montmartre en ce temps-là / Đồi Montmartre thuở ấy
Accrochait ses lilas… / Treo những cành tử đinh hương…

Paris, 05/2010

 

 

When the tattoo defeated casteism

In the late nineteenth century, low-caste Hindus in the eastern state of Chhattisgarh first began tattooing their bodies and faces as an act of devotion and defiance after being forbidden to enter the temples and forced to use separate wells. The Ramnamis, as followers of the Ramnami Samaj religious movement are called, tattooed the Hindu god Ram's name on their bodies as a message to higher-caste Indians that god is everywhere and already embedded in them, regardless of social status.

SẮC MÀU BURANO – ITALY

Chỉ là một hòn đảo nhỏ bé (21ha) nhưng Burano luôn tràn ngập du khách từ khắp nơi trên thế giới đổ về, sự hấp dẫn không hẳn bởi nghề thêu đăng ten truyền thống của ngôi làng mà chính những căn nhà tràn ngập màu sắc mới là nguyên nhân.

Chùa Ghositaram, điểm son đồng bằng

Tọa lạc ở xã Hưng Hội, huyện Vĩnh Lợi – thành phố Bạc Liêu, sau gần10 năm thi công, ngày 12/03/2010, chùa Ghositaram (chùa Cù Lao) đã chính thức khánh thành, được xây dựng trên nền chánh điện cũ (từ 1860)...

Thi sĩ đồ phế liệu

“Tôi muốn tái tạo cuộc sống cho những món đồ phế liệu, cho dù phải tốn rất nhiều công sức nhưng với tôi mỗi hiện vật là một chuyến du hành không xác định mà chỉ nhờ vào trực giác, ước mơ, niềm đam mê và cảm xúc”

Taj Mahal

Với một đất nước có quá nhiều di sản thế giới như Ấn Độ thì không thể nào có đủ thời gian để chiêm nghiệm và cảm nhận hết chỉ trong một hành trình, nhưng có một nơi mà nếu không đi thì xem như chưa đến Ấn Độ; Taj Mahal, biểu tượng của miền đất huyền thoại và của tình yêu vĩnh cửu...

Gallery | Contact